Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ
Phan_15
Chương 25: Bản nhạc đó
Thế là đã tới ngày thi học kì.Ngày hôm nay sẽ thi các môn chính trong chương trình học của từng ban.
Puny có chút lo lắng lê đôi chân trên cầu thang. Cũng không hẳn là lo lắng mà là một cảm giác có gần giống như vậy. Có chăng là đợi một lời chúc từ ai đó??????? . . . .
Phòng thi của Puny và Lin, Gum không gần nhau cho lắm chứ chưa nói tới là khá xa.Hôm nay là ngày quan trọng vậy mà cũng không gặp hai cô bạn thân khiến cô bé càng ủ rũ hơn. . .
Này! Puny!!!! – Lin , Gum đồng thanh
Lin, Gum mới tới hả? – Puny phấn khích nhìn 2 đứa nó
Ừ. Tí nữa thì trễ. Puny , Gumnie thi tốt nhé! Phải làm được bài hết nhá – Lin vỗ vai 2 cô bạn ủng hộ tinh thần
Cậu cũng thế! Lin – Puny và Gum đồng thanh
Tiếng chuông đầu tiên vang lên. Puny đi chậm rãi qua các phòng. Cô bé đi chậm là vì . . .đợi . . . một. . . lời. . . ch. . . chúc
Gấu heo, thi tốt
Vyl đi lướt qua cô chưa kịp để cô định hình lại là mình vừa nghe gì. Anh đã đi quá cửa phòng thi của cô bé. Nhưng Puny vẫn kịp nói với anh:
Anh cũng vậy nhé !
Cô bé lúc này mới yên tâm vào phòng chuẩn bị làm bài. Cô bé nhẹ nhõm và vui hẳn ra. Chỉ vì 1 câu nói của anh . . .
* * *
1 tuần sau đó . . .
Puny! Điểm của cậu thế nào?? – Lin quay sang hỏi Puny
Òa! Cao vậy. Tốt quá rồi – Lin nhìn vào tờ điểm của Puny thoáng chút ngạc nhiên
Vậy là tụi mình đều ổn cả – Gum thở phào nhẹ nhõm
Đi ăn mừng nào – Lin, Gum nhảy cẫng lên
Khoan đã. Đợi tớ 1 lát – Puny lên tiếng
Cô bé chạy ra ngoài cầm theo tờ điểm với 1 tâm trạng vô cùng vui sướng. Cô bé tới lớp của Vyl . . . Cũng vì chưa tới khu này bao giờ nên cô bé có chút ngần ngại nhưng rồi tự nhủ phải cảm ơn người đã giúp đỡ mình nên cô bé tiếp tục đi.
Đây rồi! – cô bé mỉm cười khi đã tới lớp của Vyl
Cô bé nhìn ngó xung quanh không thấy Vyl ,Zita, Huan đâu cả. Cô bé nghĩ chắc là 3 người tới phòng tập toan định đi thì có tiếng gọi:
Em tìm ai à?
Cô bé quay lại :
Vâng. . . Anh Vyl có ở trong lớp không ạ?
Minh Yên chợt thấy cô bé rất quen, giống như là đã gặp ở đâu. . .
Lại là cậu ta. Nữ sinh trường này chỉ tới đây vì 3 tên Prince đó ! Mà thôi.Chuyện này tôi đã quá quen rồi. Cậu ta mới đi xuống phòng tập
Không phải vậy đâu . . . Em đến để cảm ơn anh Vyl thôi
Cảm ơn??? Vì cậu ta nhìn em hay là vì cậu ta cười với em
Lại càng không phải . . . Em chỉ tới để cảm ơn vì anh ấy đã giúp em học tuần vừa qua. Tuy bề ngoài anh ấy có chút lạnh lùng nhưng thực ra anh ấy rất tốt với em. Nhờ anh ấy mà em được điểm cao đang định tới để cảm ơn. . Nếu vậy thì em đi đây . . Cảm ơn anh nha
Nụ cười này, ồ, là cô bé sợ chuột đây mà! Cô bé ấy quen biết Vyl sao??Minh Yên chợt gọi với theo :
Khoan đã . . Em nói cậu ta giúp em học là thật à?
Vâng . . Em nói thật về anh ấy mà
Ừ. Hơi ngạc nhiên về cậu ta. Muộn rồi anh vào lớp đây. Em đi tìm cậu ta đi. Chắc là ở dưới đó thôi
Vâng. Chào anh
Cô bé thong thả cầm tờ điểm đi về phía cầu thang . . .Minh Yên nhìn theo cô bé nghĩ ngợi điều gì đó rồi cũng bước vào lớp . . .
Em không nhớ anh sao? Cô bé sợ chuột !!!
* * *
Khẽ vặn tay nắm cửa . . Đằng sau cánh cửa ấy . . Có một chàng trai đang chơi một bản nhạc êm dịu, du dương . . .Cô bé ngỡ ngàng không tin vào mắt mình. Người trước mặt cô bé lại là anh. Anh biết chơi piano sao???? Ở anh có những thứ cô bé còn chưa hiểu và biết hết.
Puny say sưa ngắm nhìn người bạn trai giả của mình đàn dưới ánh nắng dịu nhẹ len lỏi qua kẽ lá xuyên qua không gian nhỏ nơi anh ngồi. Bàn tay uyển chuyển lướt trên từng phím đàn sao điêu luyện đến vậy. Đó là Vyl sao ? . . .
Bản nhạc nhỏ dần và kết thúc trong khi cô bé vẫn đứng trầm ngâm ở đó . .
Cô ở đây từ bao giờ ??? – Anh giật mình thấy Puny đứng gần ngay sau mình lên tiếng
Anh . . . là anh thật sao? . . Bản nhạc này . . Tôi đã nghe từ rất lâu . Và vẫn luôn muốn được nghe lại nó . Nhưng sao anh lại đàn bài hát này . . . ??
Cô bé có cả ngàn câu hỏi muốn hỏi anh về bản nhạc hơn 9 năm về trước cô vẫn hay nghe từ một người cô luôn thân thiết. . . Bây giờ nghe lại cô cảm giác thật quen thuộc giống như chính anh là người đó . . .
Đến đây có việc gì không? Lảm nhảm nhiều dữ
Thật là . . Anh làm tôi mất cả hứng . Chả lẽ có việc mới được tới à
Chỉ tới đây gặp tôi?
Xì . Thực ra là tới để khoe . Nhìn đi ! Cả đời tôi chưa bao giờ được điểm thế này đấy! Vui quá trời. Nè – Cô bé hào hứng đưa Vyl tờ điểm thi hoàn mĩ của mình
Hmm. Chỉ thế thôi à?
Ya ! 3 môn 9 điểm anh còn chê nữa. Hứ. Cụt cả hứng
Đối với tôi đó không phải là tuyệt đối
Biết mà. Nhưng mà đối với tôi đều tuyệt cả. Cái gì anh cũng yêu cầu cao quá. Cả đời tôi với cũng chả nổi
Cô muốn theo đuổi tôi sao mà cần với được ??
Tôi. . . chỉ tùy ý nói thế thôi. . . Cãi lộn với anh chắc ức mà chết mất. Ngoài tới đây khoe điểm với anh tôi cũng muốn nói lời cảm ơn anh. Nhờ anh mà tôi mới được như thế này. Cảm ơn nha
Chỉ cảm ơn thôi sao?
Cô bé suy nghĩ 1 lát đáp lại :
Anh không chịu vậy thì để tôi hát tặng anh bài Gia đình Gấu nha
” Gom se mari ga han jibbe iso
Appa Gom, Omma gom, Aegi gom
Appa gom eun tung tung hae
Omma gom eun nal shin eh
Aegi gom eun nomu kiyowo
Ussu ussu chal~handa. ♫♪♫ ~~ ”
Lại cái bài đó! Cô bị ngộ Gấu à?
Trời ! Sao anh biết?? Tôi bị thích Gấu a – Cô ngẫm nghĩ.
Chả thế mà phòng cô cứ như cái viện bảo tàng Gấu ngồi bông mà !!!
Là tại tôi từ nhỏ đến giờ chỉ thuộc mỗi bài một con vịt với Gia đình Gấu mà. Trí nhớ tôi rất kém @___@
Trí nhớ kém mà học được tới lớp 11 tôi cũng phục cô đấy – Anh lên giọng mỉa mai
Cô tròn mắt, á khẩu. Đúng là không nên đi cãi nhau với cái kẻ ngang ngược này thêm nữa. Ngày nào anh ta không làm cô tức chết thì không phải anh ta. . .
Tôi thế nào không cần anh đánh giá. Mà này, anh có cảm xúc gì khi tôi tặng anh bài hát ấy không??? Ý tôi là anh có chấp nhận lời cảm ơn của tôi không?? Tôi không muốn mắc nợ gì ai hết !!
Anh không thèm trả lời. Chỉ mải mê vào cái đàn piano nghĩ ngợi gì đó rất trầm tư.Thế là bạn nhỏ đã bị ăn bơ như thế !!!
Puny tội nghiệp quay người đi ra ngoài, khuôn mặt phụng phịu đến là dễ thương. Ai đó từ bao giờ đã đi lên trước cô ghé sát tai nói khẽ :
Cũng không tệ !!!
Khuôn mặt của Puny đã sáng lên hơn. Cô cũng không biết bản thân đang mong chờ điều gì từ Vyl. Chỉ biết là ngay tại thời điểm này cô cảm thấy trong lòng có một cảm xúc rất vui vẻ, rất hạnh phúc !!!
* * *
Tại canteen trường Ko – san
Cậu nói anh Vyl biết chơi piano? – Lin hét ầm lên
Puny che miệng Lin lại trước bao ánh mắt của đám học sinh đang ngồi bên cạnh
Suỵt. Tớ cũng chỉ mới biết
Lin chợt nhớ ra điều gì liền thì thầm với Gum :
Trời ạ. Gum à, cậu biết không? Puny từng nói nếu gặp được 1 chàng trai cao trên mét bảy, biết nhảy, biết hát, biết chơi đàn, đẹp trai và dễ mến thì đó chính là Hoàng Tử trong mơ của cậu ấy. Đúng không Puny??
Vyl mà dễ mến thì chắc là cậu nên trừ tớ ra cơ mà anh ta có gần hết yêu cầu của Puny. Chẹp chẹp- Gum lầm bầm
Lin còn hí hửng hơn cả Puny nữa. Cô bé cứ như reo lên sung sướng cho mối tình của Puny với Hoàng Tử hắc ám!!
Ừ nhưng Vyl, anh ta. . . – Puny ngập ngừng
Nếu Puny đã gặp được Hoàng Tử trong mộng thì chúng tớ đều ủng hộ – Gum nói nhưng vẫn chẳng ưa gì Vyl
Hai cậu. . . tớ và Vyl thực ra là. . . – Puny vẫn chưa nói được hết câu
Tớ mong là chuyến đi picnic sắp tới sẽ được đi cùng với Prince!!! – Lin chắp tay cầu nguyện
Chương 26: Đi dã ngoại
Sau kì thi học kì, trường Ko – san tổ chức đi dã ngoại cho tất cả học sinh loại A và B trong trường. Vì sự kiện này lớp nào cũng sôi nổi bàn tán về việc chia lớp đi chung.
Theo thường lệ như mọi năm thì 2 lớp khác nhau sẽ đi chung và sinh hoạt tập thể cùng nhau. Ai nấy đều háo hức về lớp cộng tác cùng mình. Và rồi đa số lại cầu nguyện được đi cùng với lớp C1 năm Hai – lớp có sự góp mặt của 3 anh chàng Prince. . . .
Này mấy đứa! Sắp tới đi dã ngoại sẽ vui lắm đây! Tất cả đi chứ – Hội trưởng lên tiếng
Phải đi chứ! Mà sẽ đi cùng lớp nào đây nhỉ? – Huan đáp
Anh Tan. Anh là người trong ban tổ chức anh cho lớp em đi cùng 11C2 nhé!–Anh chàng Zita nhào tới phía Tan mè nheo
Mà lần này Vyl của chúng ta đi sao? Thật hiếm thấy – Huan để bộ mặt kì lạ
Vyl thường không quan tâm tới mấy thứ này cho lắm. Chỉ vì ai đó đã háo hức làm tốt bài thi để được đi đến mức nhờ anh làm gia sư nên anh mới đành phải tham gia.
Mọi năm chỉ có sự xuất hiện của Zita, Tan và Huan làm đám nữ sinh trong trường tiếc đứt ruột. Tất nhiên là 3 người kia và cả những người khác đều ngạc nhiên vì danh sách năm nay lại có tên của Vyl chói lóa cả 1 bảng danh sách đến bất ngờ như thế. . .
Kì lạ nhưng cũng thật dễ hiểu . . .Vì 1 bé ngốc nào đó . . .
Thấy đứa em mè nheo mình. Tan nhẹ nhàng lên tiếng:
Tuy anh ở ban tổ chức nhưng không thể để tình cảm cá nhân xen vào công việc được. Nếu may mắn em và Lin sẽ được ở cùng nhau.
1 tháng dọn phòng tập – Zita vẫn quyết tâm lay động Tan
Nghe đến dọn dẹp Tan vốn tính rất ưa sạch sẽ rất ghét công việc này. Vì hứa trước toàn trường sẽ là 1 Hội trưởng gương mẫu nên đành ngậm ngùi chăm chỉ dọn dẹp cái phòng tập này. Nay có cớ để được nghỉ không có lí do sao lại không đồng ý. Tan liền quay 180 :
Thật không? OK!!!
Huan chỉ biết ngồi lắc đầu bó tay với ông Hội trưởng gương mẫu luôn thề thốt:
“Tôi xin hứa sẽ là 1 người Hội trưởng chăm chỉ, gương mẫu và không nhận hối lộ dưới mọi hình thức, công tư phân minh”
* * *
Nghe nói là anh Vyl cũng đi đó
Lần đầu tiên anh ấy đi dã ngoại luôn. Không biết sao tự nhiên anh ấy thay đổi vậy. Nhưng mà vui thật !!!
Lớp nào sẽ may mắn được đi cùng Prince ha
Đám nữ sinh túm tụm bàn tán. Puny, Lin và Gum vừa mới lách ra được khỏi đám đông đang đè đầu cưỡi cổ nhau để xem bảng danh sách tên đi dã ngoại. Nghe vậy Puny có chút vui nhẹ ở trong lòng. . .
Cái tên đó cũng đi nữa sao? – Gum vẫn không bỏ được cái định kiến về Vyl
Mà họ nói lần đầu tiên có nghĩa là anh ấy chưa từng đi. Sao lại thay đổi vậy nhỉ? – Lin cũng thắc mắc
Anh ta đi thì có gì đâu chứ! – Puny cũng lên tiếng
Puny à! Cậu nghĩ anh Vyl là người thích mấy cái chuyến đi đó à! Chỉ có thể vì người yêu đi nên anh ấy mới đi thôi – Lin chọc cô bạn mình
Cậu làm sao mà biết anh ta nghĩ gì??
Chồng mình đều kể hết về chuyện của Prince. Còn nói anh Vyl vì cậu nên mới đi đấy!!!
Không phải đâu! Anh ta với tớ có gì đâu chứ
Ừ thì không có gì! Cậu lúc nào cũng giấu bọn tớ chuyện với Vyl là không được đâu. Phải không Gum?
Đúng đấy. Puny mà bị tên Vyl đó bắt nạt thì phải kêu tớ cho tên đó 1 trận.
Thôi bọn mình qua phòng tập 1 lát rồi về chuẩn bị chứ nhỉ?
* * *
Vừa mới tới gần phòng tập cả đám gặp ngay Hoa Phương
A! Các cậu đây rồi! Biết tin gì chưa? Lớp của Prince đi cùng lớp mình đấy!
Thật không? – Lin vốn chả ưa Hoa Phương cơ mà nghe xong Lin vui hơn cả
Thật. Tôi vừa mới đi qua phòng danh sách mà
Oa oa. Mình sẽ được đi cùng anh Zita
“ Anh ta sẽ đi cùng lớp mình! Sao lại thấy hồi hộp thế này” – Puny thầm nghĩ
* * *
Sáng hôm sau , các học sinh đã có mặt đông đủ . . . xe bắt đầu lăn bánh
Suốt dọc đường đi cảnh đẹp không thiếu nhưng xem ra nàng Gấu ngủ đã bỏ lỡ hết. Cô bé gục đầu ngủ không cần biết trời trăng gì nữa. Gục đầu vào ai cũng chẳng biết. Khi xe đi qua đoạn vấp sốc mạnh cô bé lao đầu đập vào thành ghế trước mới tỉnh dậy mơ màng. . .
Gum . . sao cậu lại thành Vyl thế ! – Cô bé xoa xoa đầu
Mới đầu thu mà đã ngủ đông à?
Ya, sao anh lại ngồi ở đây! Nãy giờ còn tưởng Gum chứ!
Cô không cho người ta ngắm cảnh thì nói trước 1 tiếng
Ồ! Ra vậy! Cũng tại mình không hỏi Gum trước nên không biết là cậu ấy thích ngắm cảnh
Ngủ đi. Nhiều lời
Ngủ thì ngủ. Hứ
Ba tiếng sau, xe cũng đến nơi đúng giờ dự tính. Vì đông học sinh nên sẽ chia đội để quản lí dễ dàng hơn. Mỗi nhóm sẽ gồm 4 người theo chỉ định của giáo viên quản lí nhóm đó. Tất nhiên là Zita và Lin là 1 nhóm cùng với Huan và Gum do Tan quản lí.
Puny miễn cưỡng cùng nhóm với Vyl vì đơn giản là nhóm Tan đã đủ người. Hoa Phương không chịu để Puny gần Vyl nên cô ta cũng xung phong vào nhóm của 2 người. Và người cuối cùng là lớp trưởng Minh Yên cùng lớp với Vyl. Cô Lệ sẽ là người quản lí của nhóm. . .
Những nhóm khác cũng nhanh chóng ổn định thành viên và trở về khu vực cắm trại của nhóm mình . . .
Các em nhớ vị trí của nhóm mình và không đi sâu vào trong khu vực cấm kia! Nhớ là phải mang theo bản đồ bên mình mọi lúc. Bên trong khu vực cấm rất nguy hiểm. Các em đã nhớ rõ chưa?-Thầy phụ trách lên tiếng dặn dò
Rõ thưa thầy – Cả bọn đồng thanh
Thử thách đầu tiên ở đây là thi cắm trại. Nhóm nào vượt qua được nhiều thử thách nhất sẽ nhận một phần thưởng đặc biệt từ câu lạc bộ picnic . . Các em cố gắng lên! Thời gian bắt đầu .
Chương 27: Cuộc thi đầu tiên – Cắm trại
Sau 1 giờ đồng hồ hì hục dựng trại . . Nhóm nào nhóm nấy cũng đã gần hoàn thành xong. Và đây là lúc để tăng tốc dành vị trí đầu hạng. không biết phần thưởng là gì nhưng xem ra Puny rất hào hứng. Cô bé tất bật chuẩn bị rất hăng hái. . .
Em có vẻ rất hứng thú nhỉ? – Minh Yên quay sang nói chuyện với Puny
À. . . Vâng . Vì phần thưởng mà! Cố lên – Cô bé tỏ ra rất khí thế
Lớp trưởng bắt đầu thấy có nhiều sự hứng thú với cô bé này:
Em tên Bảo Uyên hả??
Vâng
Ừ. Anh là Minh Yên học cùng với Vyl. Chúng ta từng có hiểu lầm. Cho anh xin lỗi nhé!
Cô bé vội xua tay :
Không . . .Không có gì đâu. . . Chúng ta cùng một đội mà !! Mấy chuyện đó em không bận tâm đâu
Ừ. Mà em ngủ ở đây có sợ không?
Sao lại sợ ạ?
Thì em sợ chuột mà. Ở đây đêm có rất nhiều chuột
Sao anh biết em sợ chuột??
Lần trước em nhờ anh đuổi nó đi mà. . .
A! Em nhớ rồi. Lần đó thực cảm ơn anh. . . Tại em kích động nên mới nhảy lên người anh .Em xin lỗi
Không có gì !!!
Anh thật tốt
“ Con bé đó . . . ” – Vyl thấy Puny cười với tên lớp trưởng băn khoăn suy nghĩ
Anh Vyl! Anh mệt thì ngồi nghỉ đi ! Để em lau mồ hôi cho nhé ! – Hoa Phương nhân cơ hội bắt chuyện
Khỏi – Anh đáp mắt vẫn liếc sang phía Puny mà lòng hậm hực
Mặt cô ta bí xị trông đến là tội. Tiếc rằng dù cô có tỏ ra thế nào cũng không làm Vyl quan tâm. Điều anh quan tâm chỉ có 1 và điều đó đang bị chia sẻ ở 1 nơi gần đó trước mặt anh . .
Vậy anh uống nước đi – Cô tiểu thư không bao giờ biết quan tâm người khác nay vì một người mà phải thay đổi từ cách nói năng đến cử chỉ
Anh dường như chẳng bận tâm bất cứ điều gì Hoa Phương làm mà chỉ ngồi nhìn Puny không dời nửa mắt !! Đến khi thấy Minh Yên và cô bé cứ cười đùa trong lòng anh rất bực. . . Anh muốn đứng lên kéo cô bé đi nhưng chợt nghĩ bản thân không cần để ý đến con bé ngốc nghếch ấy làm gì cho mệt người. . .
Thế là nhắm mắt ngủ không nhìn nữa !! Puny giờ mới nhìn Vyl, cô bé lại bực bội nghĩ Vyl thật lười biếng. . . Nằm đó chờ cô làm việc vất vả xong thì hưởng thụ sao?? Cái tên ấy đúng là đồ công tử lười nhác mà !!! Quen được phục vụ nên bắt đầu không coi ai ra gì !!
* * *
Nhóm của Tan vật lộn nãy giờ mà chưa đâu với đâu. Tuy vậy cả bọn ai nấy đều vui vẻ cười cợt sự vụng về của cặp đôi “Tan Hoang” . .
Chỉ tại hai anh mà tụi này làm gần xong lại đổ đấy! Đúng là y như cái tên Tan Hoang mà – Gum giận dữ mắng hai tên vụng về
Bình tĩnh nào! Phần thưởng đó có gì mà quan trọng – Huan đáp
Không phải vấn đề đấy ! Vấn đề nằm ở chỗ chúng ta sẽ không có chỗ ngủ anh hiểu chưa
À . .ra vậy . . đơn giản thôi . Chú tôi có một căn biệt thự ở gần đây nếu cần mọi người có thể tới đó ngủ
Đi picnic mà qua đó ngủ. Anh có điên không?
Thôi nào hai cái đứa này ! Sắp hết giờ rồi ! Mau làm lại đi chứ ! Cãi nhau quài à
Nhóm của Puny xong rồi kìa – Lin nhìn sang bên nhóm của Puny
Mấy đứa đi dựng trại mau đi – Tan lên tiếng
* * *
Puny đang nỗ lực hết sức có thể để dựng trại. Cô chưa bao giờ được đi picnic ở xa thế này. Vì thế cô cảm thấy rất vui vẻ và tràn đầy năng lượng. Nhưng mà cái tính hậu đậu làm Puny khổ sở , tay không cẩn thận lại bị thương. Cô vừa định mặc kệ cứ tiếp tục làm nhiệm vụ thì Minh Yên đi tới cầm tay cô lên xem xét .
Puny theo quán tính rụt tay lại, cười đáp:
Không sao mà !!!
Minh Yên lại cầm lấy tay cô lên tiếng:
Sưng thế này còn nói không sao. Đợi anh một lát
Minh Yên cẩn thận bôi thuốc cho Puny. Vẻ ân cần, quan tâm đó khác hoàn toàn với Vyl. Nhưng không hiểu tại sao Puny lại không quen với việc này. Mắt cô cứ hướng về phía Vyl và Hoa Phương. Tự hỏi rằng anh có chút gì dù chỉ một chút khi thấy cô bị thương không??
Xong xuôi Minh Yên còn xoa đầu cô. Puny chưa kịp nói câu cảm ơn với anh thì Minh Yên đã đi ra phía cô phụ trách báo cáo gì đó. Một lúc sau thì nhân được thông báo là hết giờ cuộc thi.
Puny ngồi thẫn thờ nghĩ ngợi thi thoảng lại nhìn tay mình đang sưng phồng lên. Lúc nào cô cũng hậu đậu, ngốc nghếch vậy đó. Tay cô đang giơ lên thì ai đó nắm lấy, có vẻ xem xét rất kĩ càng , rồi cái giọng trách cứ muôn thuở :
Cô lại sao nữa??
Puny cố gắng giật tay mình ra, đụng một chút là nắm chặt tay người ta, anh làm cô thấy khó chịu với hành động ấy. . . Thực ra là cũng không đến mức khó chịu nhưng mỗi lần anh thân thiết với cô là tim cô cứ đập loạn hết cả lên. . . Vì thế muốn tránh xa con người này một chút !!!
Không cẩn thận bị thương
Cô . . .
Khỏi cần nói nữa. Tôi biết anh sẽ nói gì mà. Đúng . Tôi ngốc nghếch, hậu đậu, vô ý, bất cẩn, cứng đầu . . . Vậy thì sao?? Ai cần anh quan tâm làm gì. Cứ mặc kệ tôi đi
Sau một hồi thao thao bất tuyệt. Cô cứ nghĩ Vyl sẽ bỏ đi ai ngờ anh lại hỏi :
Có đau không???
Giây phút ấy, dường như mọi thứ rất khác lạ. Cô cảm thấy mình có một chút, dù chỉ một chút sự quan tâm từ anh. Vì quá bất ngờ nên cô chỉ biết nhìn anh tự hỏi rằng có phải anh vừa hỏi câu đó . Liệu điều này có phải thật không . . .
Không sao – Cô vô thức đáp nhưng lại muốn anh tận tình chăm sóc mình
( Bạn này quá gian xảo a !! Cứ nói không có gì rồi mong người ta quan tâm cơ >__
Tôi đi lấy thuốc . . .
Không cần nữa. Anh Minh Yên đã bôi thuốc cho tôi rồi – Cô hồn nhiên đáp
Thế sao?? Đã thân tới vậy rồi – Anh khinh khỉnh đáp lại
Là cùng 1 đội chúng ta phải giúp đỡ nhau chứ!!! Anh ấy có ý tốt mà
Cô nhận thấy vẻ mặt anh không vui từ khi nhắc tới Minh Yên. Có lẽ hai người đó có xích mích với nhau nên mới như vậy. Còn chưa kịp hỏi gì về chuyện ấy thì Vyl đã đi từ bao giờ. Không phải là ghét cô tới mức không muốn nói chuyện quá lâu đấy chứ???
* * *
Cuối cùng, sau bao nỗ lực nhóm của Tan cũng hoàn thành xong. Tất nhiên là xếp gần bét bảng. Mà còn hoàn thành xong sau khi đã thông báo hết giờ từ hồi nãy. Nhóm của Puny vượt trội đã đứng thứ nhất với thử thách đầu tiên.
Trời cũng đã sẩm tối , mọi người ăn tối xong đều ngồi quanh đống lửa. . Sau màn hát hò của từng nhóm cả bọn hò hét và chạy nhảy quanh đống lửa rất vui vẻ. . . Chuyến đi này thật sự ý nghĩa với tất cả . .
Puny trong khi mọi người vui vẻ thì lại thu lu ngồi một góc :
Sao lại ngồi ở đây?
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian